Ráy tai là hỗn hợp hòa tan trong nước của da chết, lông và chất tiết từ các tuyến nhầy ở ống tai. Hỗn hợp này chỉ được hình thành ở ⅓ khu vực ngoài của ống tai, còn phần sâu bên trong gần với màng nhĩ thực chất lại không sản sinh ra chất này.
Khi bé còn sơ sinh, ba mẹ khó có thể nhìn được bên trong tai của bạn ấy có nhiều ráy hay không. Vì thế, một số bố mẹ lo ngại nếu trong tai con có ráy mà mình không lấy, sẽ khiến con khó chịu, nặng hơn là bít lỗ tai hoặc viêm tai, nên thôi cứ lấy tăm bông ngoáy ngoáy mấy cái cho chắc. Hoặc khi bé lớn hơn, bố mẹ có thể nhìn được vào ống tai của bạn ấy khi soi đèn. Và với tâm lý là “thấy chả nhẽ lại không lấy”, ba mẹ sẽ lại “ngứa tay” đè con ra hăm hở lấy cho sạch phải không?
Vậy thực sự ráy tai có nguy hiểm và bắt buộc phải lấy ra
Câu trả lời chắc sẽ khiến ba mẹ ngạc nhiên đó ạ. Vì, Bệnh viện Nhi Trung Ương khuyến cáo rằng, cách tốt nhất để xử lý ráy tai của trẻ chính là KHÔNG LÀM GÌ CẢ!
Lý do:
1. Ráy tai không gây hại, cũng không gây viêm như ba mẹ nghĩ đâu. Trái lại, nó còn có nhiệm vụ riêng giúp bảo vệ tai của bé nữa cơ ấy. Ráy tai sẽ giúp điều hòa độ pH, diệt khuẩn, diệt nấm và bảo vệ lớp lót nhạy cảm của ống tai khỏi tác động của nước. Đây là một phần cơ chế tự bảo vệ của tai, giúp làm sạch, ngăn không cho bụi và vi khuẩn từ môi trường đi sâu vào bên trong tai, gây tổn thương hoặc nhiễm trùng màng nhĩ. Nếu thiếu các thành phần bôi trơn và diệt khuẩn của ráy tai, tai còn có thể bị khô và ngứa nữa.
2. Trong đa số trường hợp, ống tai ngoài sẽ tự làm sạch. Nhờ động tác nhai và chuyển động của hàm, ráy tai cũ và các tế bào da chết liên tục di chuyển từ phía màng nhĩ tới lỗ tai ngoài. Chúng khô dần và sẽ tự rơi ra ngoài.
3. Việc ba mẹ dùng tăm bông hoặc các vật dụng dài để đưa vào tai bé có thể gây tổn thương, thậm chí thủng màng nhĩ bé nếu ba mẹ chẳng may quá mạnh tay hoặc quá cố gắng “nạo vét” cho hết ráy. Cũng không loại trừ việc bé có thể bắt chước ba mẹ chọc tăm bông hoặc dụng cụ khác vào tai thì khả năng xảy ra tổn thương còn cao hơn nữa.
4. Mặt khác, việc sử dụng tăm bông để ngoáy tai bé chỉ có thể giúp lấy được phần ráy nông phía bên ngoài. Nhưng tác hại của nó là có thể khiến phần ráy tai còn lại bị đẩy vào sâu hơn bên trong, tạo điều kiện hình thành nút ráy tai, gây tắc nghẽn ống tai ngoài, khiến bác sĩ khó thăm khám hoặc làm giảm thính lực của trẻ.
Tất nhiên, cũng phải công nhận rằng, số lượng và tính chất của ráy tai bị chi phối bởi yếu tố di truyền. Ai cũng có ráy tai, nhưng có người sẽ nhiều hơn người khác, có người ráy tai lại khô và cứng hơn hoặc mềm, ẩm hơn hay thậm chí là có mùi. Không chỉ thế, một số người ống tai ngoài có thể quá nhỏ hoặc hình dáng khác thường khiến ráy tai khó thoát ra ngoài, dẫn tới hình thành nút ráy tai.
Vậy khi nào cần lấy ráy tai cho bé?
Có 2 trường hợp bố mẹ cần chú ý đến ráy tai của bé. Đó là:
- Khi ráy tai tích tụ quá nhiều, gây cản trở việc quan sát màng nhĩ trong lúc thăm khám, bác sĩ có thể dùng dụng cụ chuyên dụng để loại bỏ ráy tai luôn. Tuy nhiên, nếu ráy tai quá cứng và khó lấy, với điều kiện màng nhĩ không bị thủng, bác sĩ có thể khuyên ba mẹ làm mềm ráy tai tại nhà trước khi đưa bé đi khám lại. Lưu ý, bố mẹ cần tuyệt đối tuân thủ hướng dẫn của bác sĩ trong việc làm mềm ráy tai và không nên tự ý thực hiện khi không có chỉ định hoặc không thật cần thiết.
- Khi ráy tai gây tắc nghẽn hoàn toàn ống tai ngoài, che lấp màng nhĩ, khiến bé bị giảm thính lực hoặc thậm chí là mất khả năng nghe tạm thời. Tình trạng này có thể thấy rõ hơn sau khi trẻ tắm hoặc bơi lội, vì khi ấy nút ráy tai gặp nước sẽ bị trương to lên. Nếu trẻ đang trọng giai đoạn học nói, việc để nút ráy tai bít quá lâu còn có thể gây ra tình trạng chậm nói cho bé nữa. Nếu con gặp phải trường hợp này, bố mẹ nên nhanh chóng cho bé đi khám để nhận được tư vấn kịp thời từ bác sĩ nhé!
Nguồn tham khảo: Parents